Có lẽ vì chưa tìm được đúng hàng ngon chính gốc - bóng đá ngoại hạng anh trực tiếp hôm nay

/imgposts/jg44pb6a.jpg

Gần đây tôi đã có dịp ghé thăm thành phố biển đẹp tuyệt vời này - một nơi mà tôi đã từng ao ước đặt chân đến từ vài năm trước. Đã từng xin nghỉ phép nhưng vì những lý do riêng mà không đi được, may mắn thay lần này công ty tổ chức tour, tôi liền rủ vợ cùng đi. Thay vì viết một bài du ký dài dòng, hôm nay tôi muốn chia sẻ ngắn gọn về những trải nghiệm thú vị cũng như những điều đáng tiếc trong chuyến đi này.

Chúng tôi đã ghé qua nhiều địa danh nổi tiếng ở đây như Trung Sơn Lộ, Cổ Lang Dư, Tăng Xá An, Vườn Thực Vật và Rạp Xiếc Linh Linh. Vì chỗ ở gần đường vòng quanh đảo nên chúng tôi còn may mắn tận mu88 mu88 casino mắt chứng kiến cuộc thi Marathon của thành phố.

Con đường này mang phong cách kiến trúc thời Dân Quốc, gợi nhớ đến cảnh quan của khu tô giới trong các bộ phim truyền hình. Tuy nhiên, vào thời điểm chúng tôi đến, phần lớn con đường đang được tu sửa, làm giảm đi vẻ đẹp vốn có. Hướng dẫn viên kể rằng bên trong có một con hẻm tên là Cục Khẩu Đường với rất nhiều quán ăn đặc sản địa phương. Trong số đó, món Sa Trà Mian và Hải Lị Chiên khá nổi tiếng nhưng cá nhân tôi lại không quá thích. Có lẽ vì chưa tìm được đúng hàng ngon chính gốc. Một điểm sáng chính là quán thịt bò sườn trong nước dùng Sa Trà của một chú bác nào đó trên Cục Khẩu Đường – thực sự rất thơm ngon. Ngoài ra còn có một anh chàng trẻ tuổi đứng chụp ảnh tại đây, chắc hẳn đây cũng là một "điểm check-in" được yêu thích. Đối với ai đam mê kiến trúc thì thời điểm này có thể không phải là lúc thích hợp để ghé thăm.

Đảo Cổ Lang Dư nằm cách trung tâm không xa, chỉ mất khoảng 20 phút đi tàu. Đặc biệt ở đây không có xe cơ giới, tất cả mọi người đều di chuyển bằng bộ. Các địa điểm nổi bật gồm có vườn Thự Trang với bảo tàng piano bên trong, bãi biển nhỏ nằm kế bên và vô số bảo tàng độc đáo khác. Điều khiến Cổ Lang Dư trở nên đặc biệt chính là hệ thống hẻm nhỏ dày đặc, được cho là lên tới hơn 300 con. Nếu bạn không vội vàng, hãy dành thời gian dạo bước chậm rãi qua những con hẻm này. Hai điểm check-in nổi tiếng nhất là bức tường "Ngày Không Mây" của Jay Chou và góc quẹo đẹp nhất trên đảo – tuy nhiên cả hai nơi này luôn đông đúc khách du lịch xếp hàng chụp ảnh. Nhìn chung, nếu bạn không ngại chờ đợi thì đây là một địa điểm rất đáng ghé thăm.

Tên gọi này quả thật gây khó khăn khi đọc to, thường tôi chỉ nói "Tăng... cái gì đó An". Đây là một bất ngờ thú vị sau khi trở về từ Cổ Lang Dư. Mặc dù đã mệt mỏi nhưng vì đói bụng và gần chỗ ở, chúng tôi quyết định ghé qua đây. Tăng Xá An nổi tiếng với những món ăn đường phố ngon lành. MANGO rẻ bất ngờ, mỗi ly chỉ có giá 10 tệ, gà không xương thì hơi đắt nhưng cũng không quá xuất sắc. Trái lại, đậu phụ thối lại rất vừa miệng và giá cả hợp lý. Một món đặc biệt nữa là trà sữa đậu từ bà Tám Bát Bà – món này tôi đã thử ở Trung Sơn Lộ và tiếp tục mua thêm tại đây. Nếu bạn là tín đồ trà sữa, đừng bỏ lỡ món này, nhưng hãy cân nhắc kỹ nếu không thích ngọt hoặc đang theo chế độ giảm cân. Buổi tối, khu vực quanh cổng đá và dọc theo đường vòng quanh đảo có rất nhiều quán ăn đêm hấp dẫn, rất đáng để thưởng thức.

Vườn thực vật sống đúng với tên gọi của nó, trưng bày đa dạng các loại cây nhiệt đới và sa mạc. Do thời gian hạn hẹp nên chúng tôi chỉ kịp khám phá một phần nhỏ. Khu vực rừng mưa nhiệt đới thu hút rất đông du khách chụp ảnh, hầu hết đều là ảnh chân dung với đủ kiểu pose tạo dáng của các “người mẫu” nghiệp dư hay chuyên nghiệp. Điều này khiến việc di chuyển trở nên khó khăn hơn. Ngược lại, khu vực cây xương rồng lại mang lại cảm giác ngạc nhiên thú vị với những cây xương rồng cao lớn và cả cánh đồng xương rồng rộng lớn. Tiếc rằng nhiều cây bị khắc chữ bởi một số du khách thiếu ý thức, làm hỏng vẻ đẹp tự nhiên. Phòng triển lãm hoa trăm loài cũng khá ổn nhưng không quá đặc sắc, có lẽ vì chúng tôi đi vội vàng. Nơi này vẫn rất đáng để ghé thăm nếu bạn yêu thiên nhiên.

Ban đầu tôi không mấy háo hức với chương trình xiếc này, chủ yếu vì buổi biểu diễn bắt đầu muộn và phải di chuyển xa (thực lòng mà nói là tôi lười). Phần mở đầu với màn vẽ tranh ngựa của một họa sĩ thực sự làm giảm trải nghiệm ban đầu. Tuy nhiên, những tiết mục sau lại khá ấn tượng, đặc biệt là màn biểu diễn nghệ thuật trên không với chủ đề Hoa Mộc Lan và màn nhào lộn trên bánh xe của các nghệ sĩ nước ngoài. Phần biểu diễn động vật tuy thú vị nhưng cũng làm tôi cảm thấy day dứt khi nghĩ đến những khổ đau mà các loài vật phải chịu đựng để đạt được kỹ năng biểu diễn này.

Xiamen là một thiên đường ẩm thực dành cho những người đam mê ăn uống. Các bữa ăn ở đây thường được phục vụ với số lượng món vừa phải, kèm theo một bát cơm lớn và hai chai nước ngọt. Với thói quen ăn uống của người nông thôn như tôi, nơi mà mỗi bữa tiệc gia đình có thể kéo dài đến mười mấy món, thì phong cách này đôi khi hơi khó quen. Tất nhiên, điều này có thể do ngân sách hạn chế mà chúng tôi chọn những món không quá đặc sắc. Một điều khác mà tôi nhận thấy rõ ràng khi trở về Hàng Châu là thái độ lái xe của các tài xế ở đây. So với tài xế ở Xiamen, lái xe ở Hàng Châu dường như ít tôn trọng người đi bộ hơn, đặc biệt là khi dừng đèn đỏ hoặc đi qua vạch dành cho người đi bộ. Tuy nhiên, so sánh giữa một thành phố du lịch như Xiamen và một đô thị lớn như Hàng Châu có lẽ không hoàn toàn công bằng, nhưng đây cũng là một khía cạnh phản ánh mức độ văn minh hiện đại của mỗi thành phố.